Gần đây bà con Facebook chia sẻ nhiều về hình ảnh Đức Phật (ảnh âm bản), và nhiều người hiểu nhầm là sự linh thiêng của Phật Giáo, là Phật hiển linh, là Đức Phật thị hiện, là sự nhiệm màu..vv…
Bức ảnh này cũng được đăng trên Fanpage của một vị thầy trụ trì, đã nhận được một ngàn sáu trăm like và gần 500 lượt chia sẻ. Có nhiều Phật tử tỏ ra sùng bái hiện tượng này với hàng trăm bình luận.
Thực ra đây chỉ là hiện tượng lưu ảnh ở võng mạc của mắt mà thôi. Các tế bào hắc võng mạc (ở đáy mắt) sẽ lưu lại hình ảnh cũ mà mắt nhìn thấy, cho dù bạn đã nhìn sang hình ảnh khác, thời gian lưu trữ là 1/24 giây. Hoặc khi bạn nhắm mắt lại thì hình ảnh vừa xem vẫn còn lưu lại trên võng mạc và luồng thần kinh thị giác vẫn còn lan truyền sóng, do đó bạn vẫn còn thấy hình ảnh trước mắt dù đã nhắm mắt.
Trong ký ức tuổi thơ nhiều người vẫn nhớ lại cảnh khi mình lấy một que than hồng quay thành vòng thì sẽ nhìn thấy một vòng tròn màu hồng nối liền rất đẹp. Hoặc bây giờ bạn có thể làm thí nghiệm, dùng một vật gì đó có độ tương phản cao (màu đỏ, hoặc vàng, hoặc đen trắng), sau đó bạn làm cho nó chuyển động thành vòng tròn với tốc độ đủ nhanh (có thể buộc vào đầu sợi dây ngắn rồi vút cho nó quay vòng) thì bạn sẽ nhìn thấy một vòng tròn màu sắc khép kín.
Hoặc bạn đốt một cây nhang, đốt trong bóng tối để tạo độ tương phản, và làm cho nó chuyển động đủ nhanh. Thực tế thì vật lúc ở chỗ nọ, lúc ở chỗ kia, nhưng do hiện tượng lưu ảnh trên võng mạc nên bạn vẫn nhìn thấy nó liên tục, ở mọi nơi nó đã đi qua và tạo thành một vòng tròn liền nhau.
Hiện tượng lưu ảnh ở mắt được nhà vật lý người Bỉ Joseph Plateau phát hiện ra vào năm 1829. Sau đó được ứng dụng rộng rãi vào điện ảnh. Khi ta xem phim, thực tế là ta đang xem những hình ảnh chết, những tấm ảnh riêng biệt, và xem tuần tự từng bức một. Nhưng người ta đã làm cho các bức ảnh đó chuyển động với tốc độ tương ứng với thời gian hình ảnh lưu lại trong mắt, do đó ta nhìn thấy các hình ảnh nối liền và chuyển động.
Mắt có khả năng lưu lại hình ảnh sau 1/24 giây, vậy trong 1 giây người ta sẽ cho 24 tấm hình cố định chạy qua, lập tức những hình ảnh cố định đó được nối liền nhờ đặc tính lưu ảnh ở võng mạc của mắt người. Ở một số bộ phim, khi những hình ảnh cố định đó được di chuyển với tốc độ chậm hơn, thì khoảng thời gian lưu ảnh ở võng mạc không đủ để nối liền hai ảnh cố định trước sau, do đó khi xem ta thấy nó bị giật, điển hình như bộ phim vua hề Sác – lô được phát ở tốc độ 16 hình/giây.
Những hình ảnh có độ tương phản càng lớn thì nó tác động lên tế bào thị giác càng mạnh. Ví dụ khi bạn nhìn vào một nguồn sáng rất mạnh như nhìn thẳng vào mặt trời thì khi bạn rời mắt khỏi mặt trời mắt bạn vẫn còn bị lóa, phải một lúc sau bạn mới nhìn thấy cảnh vật trở lại bình thường.
Tấm ảnh Đức Phật kia là ảnh âm bản, có độ tương phản cao giữa đen và trắng, nên nó sẽ tác động lên tế bào thị giác mạnh hơn, kèm theo việc bạn cố tình nhìn lâu nữa (tế bào thần kinh thị giác có thể lưu trữ được tối đa 12 hình ảnh trước đó). Vì thế khi bạn nhắm mắt bạn sẽ vẫn còn nhìn thấy hình ảnh đó, hoặc bạn nhìn lên tường sẽ thấy hình ảnh đó hiện lên trên tường.
Chẳng khác gì việc đêm khuya bạn tắt hết đèn nhưng lại bật điện thoại để lướt web, khi bạn tắt điện thoại để ngủ thì bạn vẫn nhìn thấy cái khung sáng của màn hình điện thoại.
Thế đấy các bạn, các nước văn minh, phát triển họ giải thích được các hiện tượng, và biết ứng dụng các hiện tượng đó phục vụ đời sống, làm cho đời sống ngày càng phát triển. Vì thế các phạm trù mê tín, mù mờ, không rõ nghĩa… không tồn tại trên đất nước của họ. Mình thì lại cứ cho rằng cái bọn ấy chẳng biết gì về tâm linh.
Nhận xét
Đăng nhận xét