Thân thể này thì đến và đi, có rồi sẽ mất. Còn công sức tu hành của bạn vẫn sẽ ở lại, cho dù bạn không còn thân thể này nữa.
Nếu bạn tu hành tốt thì khi thân thể này mất, bạn có tái sinh tốt đẹp, bạn có thân thể mới khỏe hơn, tốt hơn, ở một cõi phù hợp hơn. Đôi khi có một cái thân bệnh tật không bằng có một tái sinh tốt đẹp. Riêng điều này tu hành đã đem lại được cho bạn rồi.
Còn nếu giác ngộ được ngay trong đời này thì bạn còn không cảm nhận bạn là thân thể này nữa. Lúc đấy tất cả bệnh tật thành vô nghĩa.
Như vậy thân thể vật lý của bạn nếu bị bệnh chẳng phải là vấn đề. Tinh thần của bạn bị bệnh mới là vấn đề.
Vì thế người thông minh ít lo thân thể, mà lo tinh thần. Còn người không thông minh thì chỉ lo thân thể, mà quên mất tinh thần. Người ta sẵn sàng vì thân thể này mà làm điều xấu, giết chóc rất nhiều, ăn tôm phải giết tận tay, ăn gà phải cắt tận cổ. Vậy bạn có phải là vì thân thể này mà phá hoại bao nhiêu công đức và nghiệp tốt, tạo những nhân tái sinh cõi thấp không?
Ngược lại, có những người thân thể bị ung thư nhưng tu hành, sống được bao nhiêu thì tu hành bấy nhiêu thì sẽ có tái sinh tốt hơn; hoặc bạn giác ngộ ngay trong đời này thì thân thể có bao nhiêu bệnh cũng về không hết.
Bạn phải chọn thôi, quyết định chọn rất quan trọng và dẫn đến thay đổi cuộc đời bạn. Nếu tâm bạn hướng đến tu hành thì vị thầy và con đường sẽ hiện ra để bạn tu hành. Còn tâm bạn hướng đến thân thể thì bệnh sẽ hiện ra. Người nào ám ảnh về thân thể thì bệnh sẽ tăng dần.
– TrongSuot –
Nhận xét
Đăng nhận xét