Con đường làm giàu của Dì Nhung
Học xong trường cấp 3 huyện, dì Nhung theo học trường trung cấp du lịch để làm hướng dẫn viên, đồng thời theo học khoá tiếng Anh tại chức trường Sư phạm. Sau 7 năm làm hướng dẫn cật lực, dì bèn nghỉ việc, tiền tích luỹ trong suốt thời gian làm lụng, dì mua đất ở một khu vực khá hẻo lánh ở quê cũ Bến Tre, lăn xả bơm cát dựng chòi tranh (bên trong lại máy lạnh sang trọng) thành khu resort sinh thái tự nhiên được Tây khá ưa thích số 1 Việt Nam bây giờ.
Dì tự mày mò trên mạng, đi hỏi thăm các kỹ sư để tự thiết kế tàu du lịch trên sông, bây giờ đã mấy chục chiếc, xuôi ngược khắp sông nước miền Tây. Dì xây theo cuốn chiếu, vài căn trước, khai thác rồi xây tiếp.
Dù có nhà cửa ở Phú Mỹ Hưng, dì vẫn bán để đầu tư hết vào resort này, sau đó liên tục đi tiếp thị quốc tế chứ không phải khách có sẵn. Bây giờ, khách Tây đến đông nghẹt dù đường rất khó. Các bạn làm gì cũng cứ tự tin đầu ra. Đầu ra mình phải kiếm chứ cho sẵn cũng sẽ mất, vì không có khả năng kiếm là không có khả năng giữ.
Dì Nhung đã giải quyết mấy chục lao động trực tiếp, còn tài xế tài công hay lao động gián tiếp thì tính cả trăm. Những party như thế này, cha mẹ của dì cũng đến tham dự và họ thật hạnh phúc vì những năm tháng cuối đời của họ, con cái ở phương xa quay về làm ăn ngay trên mảnh đất cũ, với tâm thế mới là người chủ. Hẳn cha mẹ ai cũng sẽ rất hạnh phúc vì con cái thành danh như vậy.
Sống là phải hữu danh hữu thực.
Tức khi mình mất đi, còn để lại một cơ ngơi thành tựu gì đó cho đời, để thế hệ sau đó tiếp tục khai thác. Giúp làng quê nơi mình sinh ra hay lớn lên có tên trên bản đồ, được nhiều người biết tới. Quan trọng hơn là thế hệ trẻ ở đó được tiếp cận thế giới bên ngoài.
Hà Nội, Sài Gòn là nơi dành cho những người cực giỏi, họ có tài năng cực lớn mới có thể xác lập được danh, thực của đời mình. Còn mình tài năng tầm tầm thì mãi mãi chỉ là cái bóng, hoặc chỉ kiếm ăn qua ngày, có tiền cũng không giúp được nhiều người dân ở quê xa.
Trở về quê cũ hay đi tỉnh xa mở cơ ngơi làm ăn như Dì Nhung là một cách để mình tự khẳng định mình, vì thành công của một người không chỉ đo lường bằng số tiền kiếm được, mà là bao nhiêu cuộc sống của người khác đã được thay đổi tốt đẹp hơn nhờ họ.
“Tam thập nhi lập” – ba mươi tuổi là phải xây dựng nhà máy resort này nọ cho vui. Nước mình nhỏ xíu, làm ở tỉnh nào cũng được.
Bạn có thay đổi cuộc sống của ai chưa?
Nhận xét
Đăng nhận xét